WHO IS WHO?


Nhiều lần cty tôi và tôi nhận được thông báo rằng thì là ông/cty của ông nhận được giải thưởng quốc tế về sự xuất sắc trong các lĩnh vực abc, và tổ chức xyz quyết định trao giải def cho ông/cty ông. Đề nghi đến đây, ngày này để chúng tôi tôn vinh và trao giải. Thường là các thành phố đẹp đẽ và ks sang trọng ở châu Âu. Ban tổ chức sẽ đặt vé mb, ks cho quý ông. Mỗi suất tham dự x tiền, chỉ cần chuyển tiền vào tk này nọ là xong. Vé mb và ks đắt gấp 2-3 lần giá mình tự mua.
Bao giờ tôi cũng ném các thư mời đó vào thùng rác. Ngạc nhiên là nhiều bạn bè của tôi làm quản lý doanh nghiệp rất hào hứng tham gia các sự kiện như vậy. Giải thưởng họ mang về thường là miếng mi ca to bằng bao thuốc lá ghi tên cá nhân hoạc cty đã được trao giải gì đó mà chẳng ai nghe bao giờ. Thôi thì nếu đấy là doanh ngiệp nhà nước, chúng nó lấy tiền chùa đi chơi v thư ký còn hiểu được. Nhưng nhiều doanh ngiệp tư nhân bé bằng cái lỗ mũi cũng bỏ cả vài chục ngàn usd để đi nhận tấm mica, làm ở Hàng gai chắc hết 50k vnd.

Tôi bảo chúng mày điên, ra Hàng gai làm một mớ mi ca, bịa ra tên giải bằng tiếng tây là được, cần gì phải bỏ ra cả chục ngàn đô?
Thôi bọn ấy có tiền, hoặc lấy cớ ra nước ngoài hú hý, kệ xác.
Nhưng có những chuyên cười ra nước mắt. Có lần bà cô đến tìm tôi, đưa một mớ giáy tờ rồi kể lể:
- năm ngoái chú mày được Viện hàn lâm khoa học thế giới bầu làm Viện sỹ. Cả thế giới chỉ có 250 Viện sĩ thôi - ông chú cũng là nhà khoa học thật, công trình của ô ấy thì ko ai dùng vào việc gì, mà tôi đoán chẳng ai hiểu. Ở Việt Nam ai mà hiểu công trình của NBC tôi gọi bằng cụ.
- tốt thôi, rồi sao?
- phải đóng tiền, mua vé mb, thuê phòng ks đê sang đấy nhận bằng VS.
- vâng, thì đi mà nhận.
- may quá Viện khoa học cũng xin Bộ TC cho tiền đi nhận
- thế sao nữa
- năm nay ông VS giám đốc chi nhánh khu vực châu Đai dương chết, Đoàn chủ tịch Viện HLKHTG bổ chú mày làm GĐ. Bây giờ phải sang nhậm chức. Chi phi đi lại, vé mb, phòng ks họ báo hết 15 ngàn đô. Sổ TK của cô chú chỉ có trăm triệu còn thiếu chục ngàn, Viện ko cho tiền nữa, mày giúp cô chú.
- nó bổ mình làm GĐ thì nó phải trả lương và chi phí đi lại, sao mình phải bỏ tiền?
- mày biết thừa bọn KH làm gì có tiền, chỉ có danh. Năm ngoái đi nhận bằng VS cô đã phải bù mất 100 triệu rồi. Viện cho không đủ. Lại còn phải khao nữa, may xã cho 2 con lợn.
- cháu ko cho. Cháu để cho trại mồ côi còn hơn
- thé còn danh dự quốc gia, dòng họ mình thì sao?
- cháu ko quan tâm. Ai cần danh thì trả tiền. Họ mình có cháu là đủ rồi.
- anh con buôn, nói làm gì. Nhưng chú mày bảo phải lấy bằng được chức GĐ đấy, cả khu vực này mấy chục nước mà ng ta chọn chú mày là danh giá lắm con ạ.
- thôi được rồi, mấy thằng chó ở cái đoàn chủ tịch Viện HLKH ấy toàn bạn bè cháu cả. Để cháu bảo nó gửi cái bằng giám đốc về cho cô chú, khỏi phải đi. Khao thì bảo xã, cô chú đừng góp.
- oi zoi oi, quý hoá quá.
Tôi dặn TK ra Hàng Gai thuê làm mảnh mica khắc chữ vàng óng ánh to bằng cái quạt nan, chứng nhận ông chú là GĐ Viện HLKHTG, chi nhánh châu Đại dương, bằng cả tiếng Việt và tiếng Anh.
Cô này mẫn cán khắc thêm cả tiếng Lào và tiếng Cămpuchia, đằng nào cũng chỉ hết 200 ngàn đồng.
Tháng sau tôi nhận được giấy mời của xã về ăn mừng ông chú thành GĐ Viện HLKHTG. Có ghi rõ góp mừng khao tương đương 1 bò 1 lợn, quy ra tiền là 20 tr, hơn thì tuỳ tâm, chuyển vào TK xyz.
TK bảo bò lợn quê anh bất quá chục trẹo, xã ăn dày thế.